tag:blogger.com,1999:blog-7004551817838600045.post4107624420348337045..comments2023-12-22T23:18:56.542+11:00Comments on Nhạc Sĩ HOÀNG THANH TÂM: VÌ TÔI LÀ LINH MỤC - tiếng hát Hoàng Thanh Tâm (DOLBY DIGITAL 5.1)Nhạc sĩ HOÀNG THANH TÂMhttp://www.blogger.com/profile/02674073364745832033noreply@blogger.comBlogger3125tag:blogger.com,1999:blog-7004551817838600045.post-68410839086270891782011-07-27T15:31:12.091+10:002011-07-27T15:31:12.091+10:00Cám ơn nhạc sỹ đã post bài Vì Tôi Là Linh Mục và q...Cám ơn nhạc sỹ đã post bài Vì Tôi Là Linh Mục và qua đó tôi được biết thêm thông tin về nhà thơ Nguyễn Tất Nhien.<br />Chúc NS luôn an - mạnh.<br /><br />Công Nguyên.Công Nguyênhttps://www.blogger.com/profile/06672039908405167678noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7004551817838600045.post-1722191315645741622009-06-24T14:56:47.681+10:002009-06-24T14:56:47.681+10:00Chuyện Agonboy kể thật đẹp và cảm động như trong c...Chuyện Agonboy kể thật đẹp và cảm động như trong chuyện cổ tích. Người thầy đúng nghĩa và đầy nghệ sĩ tính đó chắc khó còn “tồn tại” trong thời đại kim tiền hôm nay… Những “vị” thầy “khả kính” hôm nay sẽ chẳng bao giờ biết được <i>“when the children cry”</i>, để mà <i>“try”</i> xoa dịu nỗi cô đơn, và niềm bất hạnh của những đứa trẻ trót sinh vào một thế giới đầy ma quỷ và tội ác (<i>“cause you were born into this evil world”</i>).<br /><br />Bản thân tôi, có rất ít bạn, nhưng những người bạn hạp và thân thiết thì hay “bỏ tôi đi trước cả”! Có lẽ đó là định mệnh của những người sáng tạo nghệ thuật, như nhà thơ Du Tử Lê đã nói với tôi: <i>“Sự sáng tạo thường hay đi liền với nỗi cô đơn của con người”</i>.<br /><br />Tôi nhớ nhạc sĩ Nhật Ngân đã nói với tôi một câu khi tôi trở lại Mỹ năm 1993, khiến lòng tôi ray rức: <i>“Nếu có Tâm ở đây chắc Nguyễn Tất Nhiên đã không tự tử…”</i>. <br />Người bạn thơ của tôi đã không thích nghi được với những nghịch cảnh ở môi trường mới, và khi không vượt qua được những khủng hoảng của sự cô đơn. Bạn tôi đã “phải khép mắt sớm hơn giờ thiên định” đúng như những lời tiên tri của mình trước giờ phút lâm chung, những lời thơ đã vận vào cuộc đời ngắn ngủi của Nguyễn Tất Nhiên:<br /><br /><i>..Ta phải khổ cho đời ta chết trẻ<br />Phải ê chề cho tóc bạc với thời gian<br />Phải đau theo từng hớp rượu tàn<br />Phải khép mắt sớm hơn giờ thiên định...</i><br /><br />Hôm nay hát lại bài hát này, để tưởng nhớ về một người bạn đã khuất, lòng tôi buồn vô hạn. Cầu chúc cho hương hồn bạn ở một thế giới bình yên khác, sẽ không còn những nỗi khốn khổ của nhân loại và nỗi ám ảnh khi trót sinh ra <i>“giữa trần gian tuyệt vọng”</i> này!. Và cũng xin cầu nguyện cho tâm hồn tôi được bình yên, để có thể can đảm đi hết quảng đời còn lại của mình với <i>“…lời cầu nguyện cho người yêu dấu trong tim và một khúc tụng ca trên môi…”</i><br /><br />Sài Gòn tháng 6/2009 <br />Thân gởi Agonboy<br />Hoàng Thanh TâmNhạc sĩ HOÀNG THANH TÂMhttps://www.blogger.com/profile/02674073364745832033noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7004551817838600045.post-79536039277913669942009-06-24T11:17:01.733+10:002009-06-24T11:17:01.733+10:00Cám ơn NS đã cho nghe lại một trong những bản nhạc...Cám ơn NS đã cho nghe lại một trong những bản nhạc A yêu thích. Version của NS gợi nhớ đến: một người thầy khả kính đã nay đã về miền xa thẳm, một chiếc đàn guitar cũ với đám bạn "thanh mai trúc mã" và chiếc tape ghi những bài Slow Rock trong đó có "When The Children Cry" của White Lions và bộ phim "The Thorn Bird" của Australia dàn dựng được chiếu ở VN với tên "Những con chim ẩn mình chờ chết".<br /><br />Để dễ hiểu hơn xin kể như thế này. Ngày ấy, có một ông thầy dạy Toán thường hay gọi học trò về nhà dạy kèm thêm, cả những đứa khá và những đứa kém. Thời bấy giờ ở VN, dạy thêm bị cấm nên tụi nhỏ phải đi ..."học chui", nghĩa là sau 7 giờ tối mới đến nhà thầy. Trong số này có một thằng bé không đến nỗi quá kém nhưng vẫn cứ thích đi học thêm vì thích bầu không khí ở đó. Những đêm bất chợt cúp điện thì đành phải ngưng học và những lúc đó, thầy sẽ nâng chiếc đàn guitar đã cũ, tróc sơn, nắn phím và hát những bài hát mà thầy yêu thích thuở thanh niên. Thằng bé kia thích hai bản là "Ngậm Ngùi" và " Vì tôi là linh mục" mặc dù nó cũng không hiểu lắm về "yêu, mê" và tại sao cái ông "linh mục kia" lại "mất vì tin tín đồ là người tình". Dần dà, trong số bạn học cũng có đứa học,đàn kha khá và hễ thầy không đàn thì cả đám tự đàn và hát những bài nghe và thuộc từ thầy. <br />Về sau này, tụi nó nghe Ngọc Lan, Kiều Nga rồi Vũ Khanh, Elvis Phương trình bày ca khúc "ông cha bỏ Chúa theo gái" nhưng vẫn không thể nào quên giọng hát, tiếng đàn năm xưa của thầy. Sau này, khi băng nhạc và video ở hải ngoại bắt đầu về VN nhiều, có một lần thằng bé kia được xem "linh mục" qua diễn xuất của Việt Hùng nhưng chả có ấn tượng gì. Thay vào đó "The Thorn Bird" với cha Ralph của R.Chamberlain mới đích thực để lại dấu ấn về "ông cha biết... yêu".<br />Đoạn mở đầu của version do NS trình bày có khúc dạo guitar nghe rất thích, nhất là tiếng vuốt dây gợi nhớ đến bản nhạc nổi tiếng của White Lions đã kể ở trên.<br />Xin lỗi vì "đánh chết chẳng hết cái tật" viết lan man, chuyện nọ xọ chuyện kia.<br />Chúc NS một ngày vui.agonhttps://www.blogger.com/profile/12971051026939761833noreply@blogger.com