Lũ chúng ta, đầu thai lầm thế kỷ,
Một đôi người u uất nỗi chơ vơ,
Đời kiêu bạc không dung hồn giản dị,
Thuyền ơi thuyền! Xin ghé bến hoang sơ.
(Vũ Hoàng Chương)
"Hồn Khói thuốc" là nhạc phẩm phổ từ một bài thơ của nhà văn Hoài Điệp Tử, nằm trong tập album CD "TAY NGỌC" (tình ca Hoàng Thanh Tâm 4) gồm 10 tình khúc phổ thơ của Hoàng Thanh Tâm, do trung tâm băng nhạc Giáng Ngọc phát hành tại Hoa Kỳ năm 1993.....
Năm 1986 khi tôi sang Cali lần đầu để thực hiện album đầu tay "Lời Tình Buồn" của mình thì tình cờ gặp nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên. Chúng tôi đã kết thân với nhau rất nhanh chóng. Có thể là do 2 tâm hồn đồng điệu gặp nhau hay cũng có thể vì tôi thích cái bản tính ngông ngông và điên điên của anh, cùng với album nhạc tình khúc Nguyễn Tất Nhiên đã phát hành vài năm trước đó.
Trong thời gian 3 tháng ở Mỹ tôi mướn một căn phòng trọ ở Garden Grove để tiện cho việc đi lại phòng thâu và tập cho ca sĩ ... Nhà của Nguyễn Tất Nhiên ở Westminster rất gần nơi tôi cư ngụ nên ngoài thời gian đi thu âm tại Soundtech Studio của NS Vũ Tuấn Đức ở Fullerton, thời gian rảnh rỗi, Nguyễn Tất Nhiên hay đèo tôi trên chiếc xe Toyota Celica cà tàng của anh, dạo khắp phố phường ở quận Cam.
Mỗi sáng chúng tôi hay ghé studio chụp hình của nhiếp ảnh gia Thái Đắc Nhã để uống cafe và đấu láo. Lúc đó Nguyễn Cao Kỳ Duyên cũng đang theo học nhiếp ảnh và làm việc cho anh Thái Đắc Nhã, nên mỗi sáng cô ấy mở cửa tiệm cho hai anh em chúng tôi vào chơi với anh Thái Đắc Nhã, vì anh cũng là một người rất yêu văn nghệ và là người chuyên chụp hình bìa băng cho hầu hết các ca sĩ nổi tiếng thời bấy giờ.
Một buổi chiều Nguyễn Tất Nhiên chở tôi đến tòa soạn báo Mai và giới thiệu tôi với nhà văn & nhà báo Hoài Điệp Tử, đương kiêm chủ nhiệm của tờ tuần báo Mai. Anh Hoài Điệp Tử đón tiếp chúng tôi rất niềm nở và vui vẻ, khi biết tôi là nhạc sĩ, dù tôi chưa có tên tuổi gì trong làng nhạc ở Mỹ lúc đó..... Sau một hồi hàn huyên với nhau, anh mở ngăn kéo và lôi ra bản thảo một bài thơ anh mới sáng tác cho người vợ tên Mai còn kẹt lại ở Việt Nam, và nhờ tôi phổ nhạc bài thơ này!
Đến mãi sau này, tôi cũng không hiểu sao anh lại giao phó bài thơ cho một người nhạc sĩ mới quen để phổ nhạc, trong khi anh có thể nhờ nhiều nhạc sĩ khác có tên tuổi trong giới bằng hữu quen biết và thân thiết để phổ nhạc cho anh?! Có lẽ đó cũng là do định mệnh xui khiến, cũng như định mệnh đã an bài ngay trong cái tựa của bài thơ anh đã đưa cho tôi: "HỒN KHÓI THUỐC"
Sau khi album đầu tiên "LỜI TÌNH BUỒN" (tình khúc Hoàng Thanh Tâm) được phát hành rầm rộ ở Hoa Kỳ, tôi trở về lại khung cảnh vắng lặng quen thuộc của mình ở Canberra, thì một năm sau tôi được tin nhà văn Hoài Điệp Tử đã bị sát hại trong đêm 9-Aug-1987, trong lúc anh đang ngủ ngay tại tòa soạn, nơi tôi và Nguyễn Tất Nhiên đã đến gặp anh lần đầu tiên và không ngờ đó cũng là lần cuối cùng .....
Ngay trong đêm khi hay tin anh mất, tôi chợt nhớ tới bài thơ anh đã giao phó cho tôi tại tòa soạn báo Mai. Tôi đã mở ra đọc lại bài thơ định mệnh..... Xúc động trước tình yêu của anh đối với người vợ tên Mai còn kẹt lại ở Việt Nam, cùng sự ra đi đột ngột của một người bạn văn nghệ, ngay trong đêm đó, tôi đã phổ nhạc xong bài thơ "HỒN KHÓI THUỐC".... Cái tựa của bài thơ hình như ẩn chứa sẵn điềm báo trước cho sự ra đi của anh, cũng như định mệnh đã an bài trong từng ý thơ chất chứa nỗi niềm cô đơn, thương nhớ ......
Tôi đã trở lại Cali năm 1988 để thực hiện album thứ ba của mình là băng nhạc "Tháng Sáu Trời Mưa" & CD "Đêm Hoàng Lan", và gặp lại Nguyễn Tất Nhiên đúng vào dịp giỗ của nhà văn Hoài Điệp Tử. NS Nhật Ngân đã yêu cầu tôi gởi bản nhạc "HỒN KHÓI THUỐC" để đăng trong tờ báo MỚI (đổi tên từ tờ báo MAI), số đặc biệt kỷ niệm một năm nhà văn Hoài Điệp Tử mất.
Nhưng mãi cho đến năm 1993 khi tôi sang Mỹ để thực hiện album "TAY NGỌC" (tình ca Hoàng Thanh Tâm 4), do trung tâm Giáng Ngọc của anh Lê Bá Chư phát hành, tôi mới mời ca sĩ Thái Châu thu âm bài hát này. Vào thời điểm này, người bạn thơ Nguyễn Tất Nhiên cũng đã bỏ tôi ra đi một năm trước đó! Anh mất vào ngày 3 tháng 8 năm 1992 đúng như những lời tiên tri anh đã viết! Những lời thơ đã vận vào cuộc đời ngắn ngủi của Nguyễn Tất Nhiên và được khắc trên mộ bia của anh:
".....Ta phải khổ cho đời ta chết trẻ
Phải ê chề cho tóc bạc với thời gian
Phải đau theo từng hớp rượu tàn
Phải khép mắt sớm hơn giờ thiên định!...."
Mời các bạn nghe lại một chút nỗi lòng của Hoài Điệp Tử qua nét nhạc Hoàng Thanh Tâm..... Cầu chúc cho hương hồn hai người bạn thơ của tôi được siêu thoát và không còn vướng bận nỗi muộn phiền nào "giữa trần gian tuyệt vọng" này ......
Sydney 12 April 2014
Hoàng Thanh Tâm
Tâm hồn tôi hồn khói thuốc bơ vơ
Trên xa lạ nổi dật dờ đâu đó...
Từ trái sang phải: Nguyễn Tất Nhiên, Đăng Lan, Hoàng Thanh Tâm tại tư gia của thi sĩ 1986
Thi Sĩ Nguyễn Tất Nhiên & Nhạc Sĩ Hoàng Thanh Tâm in USA 1986
(Phía sau là cố Nhạc Sĩ Lê Uyên Phương (áo đen) và con gái)
HỒN KHÓI THUỐC
Thơ: HOÀI ĐIỆP TỬ Nhạc: HOÀNG THANH TÂM
Trình bày: THÁI CHÂU
Hoà Âm: THANH LÂM
Phòng thâu: JOHN TOMLINSON
Mixed: TÙNG GIANG
*Trích trong Album CD "TAY NGỌC" (Tình Ca HOÀNG THANH TÂM 4)
do trung tâm GIÁNG NGỌC phát hành tại Hoa Kỳ năm 1993.
Copyright in USA by HOÀNG THANH TÂM 1993.
Vietnamese Song/Chansons Vietnamiene/Vietnamesisches Lied/
Nhac Viet Nam/Vietpop/vpop/Vietnam/Viet Love Song
*************************************
Định mệnh nào xui em ở lại
Phép lạ nào đưa tôi ra đi
Giữa hai đứa giữa niềm đau lớn dậy
Buồn nào nhiều hơn...em hay tôi?
Em còn đó một quê hương nắng cháy
Thành phố bụi mờ nhưng thành phố có em
Tôi ở đây chiều xuống hết lang thang
Vắng quán hàng đêm bên vệ đường ghế thấp...
Lá vẫn đổ những mùa thu hiu hắt
Và mặt trời một chút nắng ban trưa
Tâm hồn tôi hồn khói thuốc bơ vơ
Trên xa lạ nổi dật dờ đâu đó...
Thả giùm tôi vài hơi khói Việt Nam
Thăm giùm tôi từng góc phố khuôn viên
Lang thang giùm tôi qua những đường phố cũ
Ấm lòng chưa trong ngày lạnh cuối năm
Định mệnh nào xui em ở lại
Phép lạ nào đưa tôi ra đi
Giữa hai đứa giữa niềm đau lớn dậy
Buồn nào nhiều hơn, em hay tôi?
CODA
Giữa hai đứa, giữa niềm đau lớn dậy
Buồn nào nhiều hơn...em hay tôi?...
Thành phố bụi mờ nhưng thành phố có em
Tôi ở đây chiều xuống hết lang thang
Vắng quán hàng đêm bên vệ đường ghế thấp...
Lá vẫn đổ những mùa thu hiu hắt
Và mặt trời một chút nắng ban trưa
Tâm hồn tôi hồn khói thuốc bơ vơ
Trên xa lạ nổi dật dờ đâu đó...
Thả giùm tôi vài hơi khói Việt Nam
Thăm giùm tôi từng góc phố khuôn viên
Lang thang giùm tôi qua những đường phố cũ
Ấm lòng chưa trong ngày lạnh cuối năm
Định mệnh nào xui em ở lại
Phép lạ nào đưa tôi ra đi
Giữa hai đứa giữa niềm đau lớn dậy
Buồn nào nhiều hơn, em hay tôi?
CODA
Giữa hai đứa, giữa niềm đau lớn dậy
Buồn nào nhiều hơn...em hay tôi?...
No comments:
Post a Comment