CA KHÚC "PHƯỢNG YÊU" CỦA NHẠC SĨ PHẠM DUY - TÌNH YÊU SI MÊ VÀ CUỒNG DẠI
Phượng là tên của loài hoa ly biệt của mùa Hè hay là tên của một người con gái? Điều đó không cần thiết thính giả phải tự hỏi, khi từng nốt nhạc bi thương mãnh liệt của tình yêu đã được cây cổ thụ âm nhạc của Việt Nam đã đưa người nghe đến một cõi yêu đương vô cùng, từ nhịp liên hồi da diết từ trái tim yêu của nhạc sĩ đa tài làm rúng động đến từng đôi lứa yêu thương trong cõi nhân tình nhân gian.
(Xin đọc toàn bài viết của tác giả Trương Đình Tuấn trong nhacxua.vn)
PHƯỢNG YÊU
*************************
Nhạc và Lời: Phạm Duy
Hòa âm: Lê Văn Thiện
Trình bày: Hoàng Thanh Tâm
*************************
Yêu người như lá đổ chiều đông
Như mây hồng chưa tím
Như con chim khóc trong lồng
Như cơn giông đêm hè
Tình ta nức nở canh khuya.
Yêu người như suối cuộn rừng sâu
Như con tàu say gió
Như con giun ngước lên trời
Yêu trăng sao vời vợi
Làm sao nói được tình tôi.
Yêu người, yêu Phượng yêu hoa đầu mùa
Yêu màu rực rỡ, yêu em mù loà
Yêu bằng tiếng nói đơn sơ
Yêu người, yêu cả cơn mơ rụt rè
Yêu bằng gió núi qua khe gập gềnh
Yêu bằng tiếng hát yêu tinh.
Yêu người xong, chết được ngày mai
Yêu như loài ma quái
Đi theo ai cuối chân trời
Đi không ngơi kêu gào
Làm sao trốn được tình yêu.
Yêu người, yêu có một lần thôi
Xin yêu, dù gian dối
Xin yêu tôi, dẫu nghi ngờ
Trong bơ vơ còn nhiều
Thì đâu chối bỏ tình yêu.
No comments:
Post a Comment