CHÚC MỪNG SINH NHẬT THI SĨ NGUYỄN TẤT NHIÊN!
Vậy mà chúng ta xa nhau đã 34 năm rồi đó Nhiên! Tôi không ngờ lần chia tay với ông tại quận Cam năm 1989 sau khi nhà văn Hoài Điệp Tử qua đời cũng là lần cuối cùng được nhìn thấy ông trên cõi đời này....
Tôi vẫn còn nhớ kỷ niệm khi cho ông nghe những cuốn băng của tôi đã phát hành, ông đã khen tôi viết lời bài "Lời Tình Buồn" đầy .... thi ngữ và tỏ vẻ thán phục khi tôi đặt note một cách tự nhiên vào câu cuối bài "Cần Thiết" của thi sĩ Nguyên Sa, trong câu "Anh phải cúi đầu đi vào địa ngục", vì ông cũng thử phổ nhạc bài này nhưng không nghĩ ra được 2 notes đặt vào 2 chữ "địa ngục"....
Có một điều ông chưa hề biết là tôi cũng đã phổ nhạc bài thơ "Nỗi sầu khổ dịu dàng" của Nguyễn Tất Nhiên từ lâu, sau đêm ông "khép mắt sớm hơn giờ thiên định" tại một sân chùa ở Garden Grove...
Bài hát viết từ lúc nào, cho đến hôm nay tôi cũng không nhớ rõ! Chỉ biết là từ lúc không còn ông trên cõi đời này, tôi cũng lười phổ biến hay hát cho ai nghe...
Hôm nay nhân dịp Sinh Nhật ông, tôi xin gửi tặng thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên bài hát cùng tựa, phổ từ bài thơ "NỖI SẦU KHỔ DỊU DÀNG" với tiếng hát Lan Thanh và phần đệm guitar của Hoàng Thanh Tâm.
Chúc ông ở một cõi xa xăm nào đó, sẽ không còn phải trầm mình trong nỗi cô đơn sầu muộn như đã từng mang nặng giữa trần gian tuyệt vọng này ...
🎂🥂H A P P Y BI R T H D A Y
thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên 30/5 🌹🕯
❤️ from Sydney,
Hoàng Thanh Tâm
NỖI SẦU KHỔ DỊU DÀNG
*******************
Thơ: Nguyễn Tất Nhiên
Nhạc: Hoàng Thanh Tâm
Guitar: Hoàng Thanh Tâm
Trình bày: Lan Thanh
**********************
Những kỷ niệm đời xin hãy còn xanh
Nhớ ngày nao mình bỏ lớp ra đi
Anh cũng ra đi như luật định trời dành
Em cũng ra đi như luật định trời dành
Nắng bờ sông xanh màu trang vở cũ
Thuở học trò em làm khổ ai chưa
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
Em hãy ra bờ sông nhìn nắng trải
Nhớ cho mình dáng dấp người yêu
Lỡ mai kia mốt nọ theo chồng
Còn đôi chút luyến lưu thời con gái
Mình trách đời nhau sao nhiều hư hỏng
Rồi giận hờn cho kỷ niệm đầu tay
Thu miền Nam không có lá vàng bay
Nên anh gọi : buồn chúng ta màu trắng
Tình đuổi theo người như chiếc bóng
Người thì không bắt bóng được bao giờ
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
No comments:
Post a Comment