"Dáng Xưa" là một trong những tình khúc đầu tiên trong cuộc đời sáng tác của tôi. Nhạc phẩm này viết tại Bỉ khoảng năm 1980, cùng một loạt với tác phẩm đầu tay “Trả Lại Thoáng Mây Bay” viết tại Bruxelles.
Nhạc phẩm này lấy cảm xúc từ một cuộc tình rất thơ mộng của tôi với một người con gái lớn hơn tôi 3 tuổi tên NTBT, trong thời gian tôi ở Đà Lạt trước khi vượt biên sang Bỉ.
Người con gái lãng mạn này đã cho tôi biết nếm mùi vị của “trái cấm” lần đầu tiên trong đời.
Và cũng như nhân vật L. trong “Trả Lại Thoáng Mây Bay”, trong suốt hơn 30 năm qua, tôi cũng chưa hề một lần gặp lại người tình đầu đời này. Dẫu có lần tôi đã trở lại Đà Lạt, để mong một lần gặp lại bóng “dáng xưa” của một thời yêu dấu …..
Tôi đã mời ca sĩ Lệ Thu thâu âm nhạc phẩm này lần đầu tiên trong album đầu tay "Lời Tình Buồn" qua phần hòa âm của NS Trung Nghĩa.
Xin mời các bạn nghe lại tình khúc này với phần trình bày của chính tác giả qua phần hòa âm của NS Tùng Châu.
DÁNG XƯA
Nhạc và Lời: HOÀNG THANH TÂM
TÁC GIẢ trình bày
Thương áo em bay những chiều hẹn hò
Hương tóc em thơm ngát khung trời mộng
Năm ngón tay đan đắm say tình nồng
Cuộc tình như nắng lúc xuân vừa sang
Em bước đi trong nắng chiều nhạt nhòa
Ðôi mắt nhung đen thấm bao lệ đầy
Cơn gió cao nguyên buốt đôi vai gầy
Cuộc tình nghe đã đắng cay đầy môi
Anh đi về nơi nao, cho cơn mộng bay cao
Cho môi hồng xanh xao, tình theo cơn gió bay…
Rồi một mai nắng phai mau
Tình làm cơn bão mưa ngâu
Có mưa trong hồn tôi,
có mưa sầu lên đôi mắt u hoài…
Xin nắng yêu thương ươm lên tuổi buồn
Cho phấn hương thôi úa phai lệ nhòa
Cho nét môi xưa vẫn chưa phai mờ
Ðể mùa xuân đến tóc em còn xanh ...
No comments:
Post a Comment