Trần Thiện Thanh (1942-2005) là một nhạc sĩ nổi tiếng nhất trong giai đoạn trước năm 1975. Ông còn sử dụng một số bút danh dưới tên của người thân như Anh Chương (tên con trai ông), Trần Thiện Thanh Toàn (em trai ông), Thanh Trân Trần Thị (tên con gái thứ hai). Ông còn được xem như là một trong bốn giọng ca nam nổi tiếng nhất của nhạc vàng với nghệ danh Nhật Trường. Xuyên suốt sự nghiệp sáng tác của ông chủ yếu là về tình yêu và tính lính. Ông sáng tác nhiều ca khúc về tình lính nhưng nhạc lính của ông không có thù hận, gay gắt lên án hay u buồn, bi thương, mà thường là trong sáng, thi vị và lãng mạn. Chuyện tình lính trong nhạc của Trần Thiện Thanh là những chuyện tình lãng mạn trong đời lính gian khổ. Và nhạc khúc “Không Bao Giờ Ngăn Cách” là một ca khúc nổi tiếng khi nhắc về tình lính, khi nhắc về nhạc sĩ Trần Thiện Thanh.
“Không Bao giờ Ngăn Cách” là một ca khúc về tình lính được ông viết năm 1963, nhạc khúc là sự tái hiện về cuộc chia ly của người lính với người yêu sau kỳ nghỉ phép, một lời trấn an và khẳng định về một tình yêu chung thủy, mãi “không bao giờ ngăn cách”.
Anh về… với em rồi mai lại đi
Đường xa… mang theo bao nhiêu tình ý
Viết tên người yêu lên ba lô nặng trĩu
Đêm quân hành dừng chân đồi hoa tím
Nhớ xưa đôi mình hẹn nhau mà sao sáng
Đâu bằng đôi mắt em
Đó là một chuyện tình về cuộc chia ly của người lính với người yêu sau ngày nghỉ phép ngắn ngủi, “về với em rồi mai lại đi”. Anh về phép thăm người yêu sau bao ngày xa quê hành quân. Tình yêu thời lính là gần gũi thì ít mà chia cách thì nhiều, ngày mai anh lại về với đồn, về lại chiến trường. Đường hành quân xa xin mang theo những tình ý của anh và của em, anh viết tên em lên “ba lô nặng trĩu”. “Nặng trĩu” tình cảm chúng mình, anh mang theo hình bóng em, mang theo những kỷ niệm về em trong ba lô hành trình. Những đêm hành quân dừng lại bên đồi hoa tím, anh lại nhớ lại những đêm chúng mình cùng nhau ngắm trăng sao. Sao kia có sáng cũng không sáng bằng đôi mắt em, đôi mắt người anh yêu là đôi mắt sáng nhất và đẹp nhất. Dù rằng chúng ta sẽ cách xa, dù rằng anh sẽ lên chiến trường nơi biên ải nhưng lòng anh luôn bên em “chúng mình cách xa mà vẫn gần nhau”.
Chúng mình… cách xa mà vẫn gần nhau
Tình yêu… không mau phai như màu áo
Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ
Lá rơi gọi mùa thu về sân úa
Vẫn không bao giờ…
Không bao giờ ngăn cách đâu em
Chúng ta dù có xa cách về địa lý, dù cho có cách nhau muôn trùng núi sông nhưng lòng mình không cách xa nhau, tình yêu của anh vẫn một màu thủy chung “không mau phai như màu áo”. Màu áo kia trên chặng đường sương gió có thể mau phai, nhưng tình yêu anh dành cho em thì mãi một màu thủy chung sắc son. “Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ/ Lá rơi gọi mùa thu về úa sân”, dù cho thời gian không cho chúng mình bên nhau, thời gian thôi đưa làm lá rơi gọi thu về, làm màu lá vàng nhuộm đầy sân cũ. Nhưng thời gian không thể ngăn cách chúng mình, thời gian chỉ làm tình yêu và nỗi nhớ của anh dành cho em càng nhiều hơn “đem tâm tư vào nhớ”, lá kia có úa màu của thời gian nhưng tình anh vẫn một màu thủy chung. Tình chúng mình dù có xa nhau về địa lý, về thời gian nhưng lòng mình luôn hướng về nhau nên “vẫn không bao giờ/ không bao giờ ngăn cách đâu em”. Câu hát như một lời khẳng định về sự thủy chung, một lời hứa về tình yêu vĩnh cửu, một lời trấn an đến người yêu khi sắp phải xa nhau.
Không bao giờ
Không bao giờ ân tình lại vỡ đôi
Một người đi nghe thương sao thương nhiều quá
Dáng một người em xinh sao quá xinh màu má
Không bao giờ
Không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi
Một đời hoa không khi nào hai lần nở
Trái mộng còn trinh nguyên khi đón anh trở về
Tác giả đã khéo léo trong việc so sánh tình yêu của mình như những định luật tự nhiên, tuyết không bao giờ rơi giữa trời hè cũng như không bao giờ “ân tình vỡ đôi”. Như hoa kia “một đời hoa không khi nào hai lần mở” như trái tim chàng chỉ mở duy nhất một lần đón em, và chỉ mình em. Đó là những lời tỏ định đầy vần thơ, những câu thề ước sắc son cho một tình yêu vĩnh cửu. Ngày phép kết thúc, người lính chiến ấy muốn bày tỏ hết mọi nỗi lòng mình, để người yêu có thể hiểu cho anh, hiểu cho tình cảm của anh và mong cô ấy “trái mộng còn trinh nguyên khi đón anh về”. Anh yêu cô hơn tất cả, tình yêu ấy là một tình thủy chung không bao giờ phai, nên anh cũng mong cô hãy tin anh, tin vào tình yêu của họ và hãy chờ ngày anh đánh tan gιặc quay về bên em.
Với em… với em rồi anh lại đi
Thì đôi… tim non không xa vạn lý
Áo anh nhuộm phong sương nhưng quê hương đẹp ý
Lối trăиg đầy tình em còn soi sáng
Sẽ không bao giờ
Không bao giờ ngăn cách đâu em
Sẽ không bao giờ
Không bao giờ ngăn cách trong tim
Anh ra đi mang trên vai trách nhiệm với quê hương, mang trong tim tình yêu dành cho em. Rồi ngày sau, khi đất nước sạch bóng quân thù, “áo anh nhuộm phong sương nhưng quê hương đẹp ý”, anh chiến đấu vì tình yêu cho đất nước và chiến đấu vì cuộc sống thanh bình cho đôi ta. Sau khi chiến tranh kết thúc, đôi ta sẽ bên nhau, “tim non không xa vạn lý”. Chúng ta “không bao giờ ngăn cách đâu em”, chúng ta sẽ cùng nhau nắm tay ngắm ánh trăng thái bình, cùng nhau đắp xây một cuộc sống tốt đẹp.
“Không bao giờ ngăn cách” tuy là nhạc khúc về cuộc chia xa của người lính trẻ và người yêu nhưng lại không ai oán, u buồn hay bi thương mà trên tất cả đó là một tình yêu vĩnh cửu, một lời hứa sắc son cho một trái tim “trinh nguyên” của người lính. Bài hát đưa người nghe lạc vào bối cảnh xưa, như chính bản thân trải nghiệm nỗi da diết, không đành lòng trước thời gian sum vầy ngắn ngủi của đôi lứa yêu nhau. Tình yêu của người lính trẻ, sự chân thành trấn an lòng người yêu, và lời hứa sắc son cho một tình yêu thủy chung đã khiến cho nhạc khúc “Không bao giờ ngăn cách” đi vào hàng triệu con tim người nghe trong suốt nhiều thập kỷ và còn mãi về sau. (Nguồn: thoixua.vn by Mẫn Nhi)
KHÔNG BAO GIỜ NGĂN CÁCH
***************************************
Sáng tác: Trần Thiện Thanh
Trình bày: Hoàng Thanh Tâm
******************************************
Anh về với em rồi mai lại đi
Đường xa mang theo bao nhiêu tình ý
Viết tên người yêu lên ba lô nặng trĩu
Đêm quân hành dừng chân đồi hoa tím
Nhớ xưa đôi mình hẹn nhau mùa sao sáng
Đâu bằng đôi mắt em
Chúng mình cách xa mà vẫn gần nhau
Tình yêu không mau phai như màu áo
Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ
Lối trăng gầy tình em còn soi sáng
Sẽ không bao giờ không bao giờ ngăn cách đâu em
Không bao giờ không bao giờ ân tình lại vỡ đôi
Một người đi nghe thương sao thương nhiều quá
Dáng một người em xinh sao quá xinh màu má
Không bao giờ không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi
Một đời hoa không khi nao hai lần nở
Trái mộng còn trinh nguyên khi đón anh trở về
Với em với em rồi anh lại đi
Đường xa mang theo bao nhiêu tình ý
Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ
Lối trăng gầy tình em còn soi sáng
Sẽ không bao giờ không bao giờ ngăn cách đâu em
Chúng mình cách xa mà vẫn gần nhau
Tình yêu không mau phai như màu áo
Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ
Lối trăng gầy tình em còn soi sáng
Sẽ không bao giờ không bao giờ ngăn cách đâu em
Không bao giờ không bao giờ ân tình lại vỡ đôi
Một người đi nghe thương sao thương nhiều quá
Dáng một người em xinh sao quá xinh màu má
Không bao giờ không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi
Một đời hoa không khi nao hai lần nở
Trái mộng còn trinh nguyên khi đón anh trở về
Với em với em rồi anh lại đi
Đường xa mang theo bao nhiêu tình ý
Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ
Lối trăng gầy tình em còn soi sáng
Sẽ không bao giờ không bao giờ ngăn cách đâu em
Sẽ không bao giờ không bao giờ ngăn cách đâu em
Sẽ không bao giờ không bao giờ ngăn cách đâu em
Sẽ không bao giờ không bao giờ ngăn cách đâu em
No comments:
Post a Comment